*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần này Nghiêm Hoài Vũ hoàn toàn tức giận rồi
Lớp 6 bọn họ đi sau lớp 1 là đồ theo đuổi, vậy lớp 2 thì sao? Trước kia lớp 2 ngày nào cũng ở phía sau lớp 1 thì không thấy bị An Viễn Đạo nói là để theo đuổi! Anh ta còn chưa kịp nói thì đã nghe thấy An Viễn Đạo quát lên, “Đội của các em ở phía sau, tại sao lại chạy lên trước!”
Kiều Duy thầm kéo giữ Nghiêm Hoài Vũ đang kích động, cướp lời trước: “Báo cáo giáo quân, vì thầy không nói là cả lớp phải chạy cùng nhau.” “Cái này còn cần tôi nói sao?” An Viễn Đạo tức giận trừng mắt, trách mắng, “Còn nữa, cả lớp 6 về cuối cùng, các cô cậu định đội sổ đến bao giờ!” Lớp 6 vốn dĩ là lớp kém, dĩ nhiên là phải đội sổ rồi, không đội sổ sao còn gọi là lớp 6! “Toàn thể lớp 6 bên phải quay, chạy tiếp một vòng cho tôi!” Mệnh lệnh của An Viễn Đạo vừa đưa ra, người của lớp 6 đã ngơ ngác nhìn nhau
D Không nghe nhầm chứ, chạy tiếp? Còn chạy tiếp thì chắc trời sẽ sáng thật mất! An Viễn Đạo nhìn bọn họ vẫn chưa thực hiện mệnh lệnh của mình, lông mày chau lại, gầm lên: “Còn chưa chạy? Vậy thì chạy hai vòng cho tôi!” Tiếng quát đinh tai nhức óc khiến tất cả mọi người giật nảy mình, lập tức quay người xuất phát về phía ngọn núi kia một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597706/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.