*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tất cả mọi người đều lui về sau một bước, nhường ra một con đường
Hoắc Hoành mỉm cười đáp, “Ngài Roth khách khí quá rồi.”
Nói xong, hai người bắt tay với nhau.
“Vị này là...” Khi Roth di chuyển tầm mắt tới Nhiếp Nhiên thì ánh mắt hơi run rẩy mấy giây, không nhịn được hỏi.
Hoắc Hoành giới thiệu, “Bạn cặp của tôi hôm nay, cô Diệp Lan.”
Roth liền hoàn hồn, gật đầu, sau đó nâng tay cô lên, khẽ hôn một cái đầy lịch sự, “Xin chào cô Diệp Lan.” Nhiếp Nhiên như bị kinh sợ, người không khỏi dịch về phía Hoắc Hoành, “Xin..
xin chào, ngài Roth.”
Hoắc Hoành vốn còn đang nhíu mày khi thấy Roth hôn tay Nhiếp Nhiên, thấy cô nhích về phía mình theo bản năng thì mày lại hơi dãn ra.
“Cô đi kiếm gì ăn trước đi.”
Lúc này, đến phiên Nhiếp Nhiên khẽ nhíu mày, nói vậy là ý bảo mình rời đi ư?
“Vâng, được ạ!” Tuy cô rất muốn ở lại để nghe ngóng chút thông tin hữu ích, nhưng cô đã nhịn đói lâu lắm rồi, phải tìm cái gì lót dạ trước mới được
Nhiếp Nhiên gật đầu với hai người họ rồi xoay người rời đi.
Roth nhìn theo bóng dáng Nhiếp Nhiên đi xa dần, lúc này mới mở miệng trêu chọc: “Theo lời của thầy dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597702/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.