*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
tôi không có, tôi chỉ muốn đưa ông tiền để phòng thân thôi mà?”
Hoắc Mân bị nói trúng tim đen, ánh mắt chợt lóe lên
Thật ra đúng là hắn có suy nghĩ như vậy
Chỉ cần phải sạch quan hệ với Lưu Chấn, cùng lắm là hắn sẽ quay về Hoắc gia, sau đó lại bị đưa ra nước ngoài thôi
Mặc dù không còn là Đại thiếu oai phong của Hoắc gia, nhưng như thế vẫn tốt hơn phải trốn chui trốn lủi cùng Lưu Chấn
“Hàng của tôi mất hết rồi, người cũng bị cảnh sát truy sát, Hoắc Hoành hại tôi đến nỗi thê thảm như thế này, tôi nhất định không bỏ qua cho hắn!” Bàn tay Lưu Chấn nắm chặt lấy cốc trà, vẻ mặt hung ác
Hoắc Mân nhìn dáng vẻ của ông ta, không kìm được hỏi: “Ông có cách gì sao?” Lưu Chấn liếc mắt nhìn hắn, cười khẩy, “Tất nhiên, tôi vẫn còn nằm trong tay một vật báu của hắn.” “Vật báu gì?” Hoắc Mân nghe vậy, lập tức sán lại gần hỏi
“Vợ, chưa, cưới của hắn.” Ánh mắt Lưu Chẩn ánh lên sự nham hiểm, ông ta gằn từng chữ
Hoắc Mân bừng tỉnh ngộ, vỗ đùi, nói một cách đầy kích động: “Đúng rồi, cô gái đấy!” Cô gái mà Hoắc Hoành đứng trước bàn dân thiên hạ tuyên bố là vợ chưa cưới.
Tóm được cô ta rồi, tôi không tin là Hoắc Hoành không nhượng bộ vài phần.”Ý cười lạnh trên khóe môi Lưu Chẩn càng sâu hơn
“Đúng, đúng, đúng! Chuẩn không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597671/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.