*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không phải là suy nghĩ quá nhiều lại cộng thêm tức giận nên mới ngất đi sao? Trong thời gian này ở nhà không có ai nói chuyện với bà ta, sao bà ta lại tái phát? Một loạt nghi vấn hiện ra trong đầu ông ta
“Sư đoàn trưởng, bà Nhiếp còn dễ giận dễ lo như vậy thì thuốc có tốt thể nào cũng không chữa được đâu.” Bác sĩ Hoàng tưởng là Nhiếp Thành Thắng và Diệp Trận cãi nhau nên mới khiến bà ta liên tục tức ngất đi, cho nên nghiêm túc nói với Nhiếp Thành Thẳng
Mặc dù Nhiếp Thành Thắng cảm thấy rất khó hiểu nhưng vẫn gật đầu, “Tôi biết rồi.” Bác sĩ Hoàng đưa người vào phòng cấp cứu, truyền dịch, tiêm thuốc
Thời gian chậm rãi trôi qua, nhưng Diệp Trần nằm ở trên giường bệnh không hề có dấu hiệu chuyển biến tốt
Bác sĩ Hoàng cau mày, nhìn chằm chằm máy theo dõi nhịp tim và đồng hồ trên tay mình, tính toán thời gian quan sát, cuối cùng ông ta lắc đầu, “Không được, toàn thân bà Nhiếp co giật, hơn nữa cũng không có phản ứng với lượng thuốc gia tăng, lập tức đưa vào phòng phẫu thuật!” Đám y tá xung quanh đeo khẩu trang lên, đưa bà ta vào phòng phẫu thuật
Bầu không khí nghiêm túc đó làm lòng bàn tay Nhiếp Thành Thắng ươn ướt
Trước khi đi đến cửa phòng phẫu thuật, bác sĩ Hoàng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597650/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.