*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Vậy nếu như đã đi sai rồi thì sao?” Nhiếp Nhiên cười nhưng giọng nói lại trong trẻo lạnh lùng, khiến hai cặp mắt đối diện như đồng thời dừng lại trên người cô
Phương Lượng nhìn cô, giọng vô cùng nặng nề, “Vậy tôi sẽ bắt em về để tiếp nhận thẩm vấn của tòa án quân sự.” Nhiếp Nhiên cười nhún vai, không trả lời nữa
“Tôi nghiêm túc đấy!” Thấy vẻ mặt cô, Phương Lượng lại bồi thêm một câu
Đáng tiếc anh ta lại bị Nhiếp Nhiên làm lơ, cô nhẹ nhàng xoay súng ở đầu ngón tay, bỏ vào trong3túi mình
“Em còn có việc, đi trước đây.” Cô đứng dậy đi ra ngoài cửa thì nghe thấy Phương Lượng gọi với, “Nhiếp Nhiên!” Cô hơi dừng bước
“Đừng để tôi thất vọng.” Giọng nói nặng nề của Phương Lượng vang lên sau lưng cô
Nhiếp Nhiên đưa lưng về phía bọn họ, thời gian giống như bị kéo dài, chỉ nghe thấy tiếng gió lạnh bên ngoài, nhưng bên trong phòng hoàn toàn yên tĩnh không một tiếng động
Cô nhìn thẳng về phía trước, cười khẽ, sau đó đi thẳng
“Đây là ý gì?” Phương Lượng thầy cô không nói gì thì thấy khó hiểu.
“Không biết.” Lệ Xuyên Lâm đưa mắt nhìn theo đến lúc cô rời đi rồi mới thu hồi lại
Từ lúc xem xong nhiệm vụ kia, vẻ2mặt cô đã u ám bất định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597576/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.