*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngày nào cô cũng ra ngoài ăn ư?” Lệ Xuyên Lâm nhíu mày.
Nhiếp Nhiên gọi người bán hàng tới, gọi một đống đồ về xong mới gật đầu trả lời anh ta: “Đúng thế, tôi không biết nấu cơm, không ăn cơm ngoài hay đồ ăn nhanh thì biết ăn gì chứ?”
Lệ Xuyên Lâm không khỏi nghĩ tới cảnh cô ăn ké cơm ở Cục Cảnh sát lần trước, vốn tưởng cô chỉ nói đùa, ai ngờ giờ xem ra đúng là thật.
Không hiểu vì sao trong lòng anh ta lại cứ có cảm giác áy náy.
Không bao lâu sau, đồ ăn được đóng gói lại đầy đủ. Nhiếp Nhiên kiểm tra3thấy không thiếu món nào xong liền không khách khí để Lệ Xuyên Lâm thanh toán, còn mình thì xách đồ đi trước.
Cô xách theo đống đồ ăn về tới dưới khu chung cư nhà mình thì gặp được một vị khách không mời mà tới, hơn nữa còn ở ngay cổng nên cô hoàn toàn có không thể coi như không thấy anh được.
Nhiếp Nhiên nghĩ tới việc mình còn chưa hoàn thành nhiệm vụ nên đành miễn cưỡng đi tới trước xe chào hỏi một chút, “Chào ngài Hoắc.”
Hoắc Hoành nhìn một đống gói lớn trong tay cô, “Đồ ăn ngoài ư?”
“Phải.”
“Tôi cũng đang đói bụng.”
Nhiếp Nhiên vừa nghe liền giấu túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597531/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.