*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoắc Mân lùi lại theo bản năng, hơi hoảng sợ nhìn về phía người cha đang tiến về phía mình.
“Đưa súng cho tôi.” Hoắc Khải Lãng dừng trước mặt hắn, ánh mắt nhìn hắn chằm chặp, nói với Lão Nhị ở bên cạnh.
“Ba!”
“Anh Cả!”
Hai người trước mặt hoảng sợ trong lòng, trừng mắt nhìn về phía ông ta.
“Tôi nói... đưa súng cho tôi!”
Trước tình hình Hoắc Khải Lãng nổi giận lôi đình, cuối cùng Lão Nhị vẫn phải nhíu mày bất đắc dĩ đưa súng cho ông ta.
“Chú Hai!”
Lão Nhị nhìn về phía hắn với ánh mắt chỉ hận rèn sắt không thành thép, cuối cùng quay đi không thèm nhìn về phía hắn nữa.
Thằng nhãi Hoắc Mân này, sao tự nhiên lại động vào Nguyễn Lương3Nguyên chứ?
Đó là vảy ngược của anh Cả đấy, một khi đụng vào...
Hoắc Khải Lãng mở chốt, giơ súng lên. Hoắc Mân thấy họng súng đen ngòm chĩa về phía mình thì sợ tới nỗi bắp chân cũng mềm oặt.
Hắn hét lên, “Ba, đừng mà! Đừng bắn con!”
Hoắc Khải Lãng giơ súng, bước tới, lửa giận trong lòng hóa thành những lời lạnh lùng, “Mày kích động cổ đông trong công ty muốn hạ bệ A Hoành, tao đã không nói gì. Mày tìm người ám sát A Hoành, tao cũng coi như không thấy. Giờ mày muốn vu cáo hãm hại A Hoành không phải con tao, đương nhiên nếu chỉ như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597521/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.