*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vì thế, cô làm như không thấy ánh mắt của đám người đó, thoải mái ngồi xuống.
“Ba, ba còn chưa biết đúng không, đây là bạn gái của em trai con đấy ạ!” Lúc này, Hoắc Mân nhiệt tình giới thiệu với Hoắc Khải Lãng về thân phận của Nhiếp Nhiên.
Hoắc Khải Lãng thản nhiên liếc nhìn Nhiếp Nhiên, không trả lời mà chỉ cầm lấy ly rượu nhấp một ngụm.
Hoắc Mân thấy ba mình tỏ thái độ như thế thì trong lòng sung sướng.
Xem ra bạn gái của Hoắc Hoành không được ông già thích rồi.
Nhưng không ngờ Hoắc Hoành lại chẳng tỏ vẻ gì, trong mắt anh hoàn toàn không có sự chán nản hay thất vọng, ngược lại còn cười ôn hòa, vươn tay gắp đồ ăn3vào bát cho Nhiếp Nhiên.
Dáng vẻ cực kì thân thiết.
Hoắc Mân cũng nhấp một ngụm rượu, thấy Hoắc Hoành và Nhiếp Nhiên người tung kẻ hứng thì dần thấy hơi khó chịu.
Tại sao người này có thể dẫn theo đứa con gái xấu xí như thế xuất hiện ở đây, mà hắn lại phải chịu lẻ loi một mình chứ?
Hắn cười lạnh, lắc khẽ ly rượu trong tay, “Em trai à, sau này dù em có rảnh rỗi thế nào cũng không nên đi xuống nơi như nhà bếp chứ, sẽ tổn hại tới thân phận Nhị thiếu của em đấy.”
Lập tức, âm thanh trên bàn hơi lặng đi một chút.
Hoắc Hoành gắp cho Nhiếp Nhiên một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597508/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.