*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lễ kỉ niệm lần này, tại sao Hoắc Hoành lại đặc biệt mời mình tới?
Lẽ nào lại có âm mưu quỷ kế gì đang chờ mình?
Hiện giờ, Nhiếp Nhiên không muốn đến gần Hoắc Hoành một chút nào, vì Hoắc Hoành giống như một quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cô cũng bị vạ lây, hoặc trực tiếp tan xương nát thịt cùng anh ta.
Thời gian trước, đó vì sự hiếu kỳ nhất thời của mình mà cô suýt chút nữa bị bắn, thành quỷ chết thay Hoắc Hoành.
Điều này đủ để chứng minh, người đàn ông này lúc nào cũng du ngoạn ở ranh giới cái chết, đáng lẽ cô phải hoàn toàn tránh xa mới đúng!
Thời gian cứ thế trôi đi, Vệ Vi3đứng đợi ngoài cửa mất hết kiên nhẫn, cuối cùng cô ta cũng đi tới cửa phòng thay đồ gõ cửa.
“Diệp Lan, cô xong chưa vậy?”
Nhiếp Nhiên ở trong phòng đang nghĩ làm thế nào để tránh xa Hoắc Hoành một chút trong bữa tiệc, sau khi nghe thấy Vệ Vi gọi, lập tức định thần, đáp lại, “Sắp xong rồi, ra ngay đây.”
“Nếu cần tôi giúp thì nói một câu nhé.” Vệ Vi tốt bụng ở ngoài cửa nhắc.
“Không cần đâu, tôi xong ngay đây.”
Sau khi Nhiếp Nhiên hướng về phía ngoài cửa đáp một tiếng, cô nén lại tất cả mọi suy nghĩ trong lòng, thay quần áo trước.
Không bao lâu sau, cô ra khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597500/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.