*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vệ Vi lái xe đưa cô đi chọn quần áo. Lúc xe dừng lại, Nhiếp Nhiên vừa nhìn đã nhận ra đây là cửa hàng lần trước Hoắc Hoành từng đưa cô tới.
Hai người bước vào trong, cảnh tượng trong cửa hàng vẫn vậy. Một đám người đứng chờ ở cửa, nhìn thấy cô và Vệ Vi xuất hiện, lập tức cúi người hô một tiếng: “Chào cô Diệp.”
Vì ngại có Vệ Vi ở đây, Nhiếp Nhiên chỉ có thể giả bộ rất sợ hãi, trốn sau lưng Vệ Vi.
Vệ Vi cười ra vẻ an ủi vỗ tay cô, sau đó gọi quản lý cửa hàng đưa bọn họ vào trong.
Vẫn là căn phòng đó.
Chỉ là tất3cả quần áo bên trong đều đã đổi thành lễ phục dạ hội của phụ nữ, đủ kiểu đủ loại, hoàn toàn khác biệt với lần trước.
Có một vài bộ, cô từng vô tình nhìn thấy khi các đồng nghiệp nữ xem tạp chí, đều là kiểu dáng mới nhất mà ngay cả thị trường nước ngoài còn chưa có.
“Cái váy này thế nào?” Vệ Vi chọn được một chiếc váy dài màu trắng trong số rất nhiều váy kia đưa cho Nhiếp Nhiên xem.
Nhiếp Nhiên nhìn cái váy dài ôm ngực không tay kia, nghĩ tới vết thương bị đạn xẹt qua còn chưa lành của mình, cô liền lắc đầu, “Lộ quá.”
“Vậy cái này?” Ngay sau đó, Vệ Vi lại chọn ra một cái váy xòe màu hồng phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597498/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.