*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu ta nghĩ mình diễn không có khe hở nào, không ngờ rằng đã sớm bị lộ chân tướng.
“Còn nữa, lần sau nếu cậu muốn phá hoại tài liệu, làm ơn hãy chờ đến lúc tôi ngủ thật rồi được không? Ví dụ như lấy một con dao để dọa tôi xem thế nào. Cậu lại chẳng chuyên nghiệp gì cả.”
Nhiếp Nhiên bày ra vẻ mặt “Cậu bé à cậu làm tôi thất vọng quá”, sau đó nhìn Lệ Xuyên Lâm vẻ ghét bỏ: “Được rồi, được rồi, đưa cậu ta đi đi, chẳng có trình độ, chẳng chuyên nghiệp tí nào cả.”
“...” Mọi người lặng thinh.
Cô gái này thật là mưu trí, trình độ vượt trên tất cả bọn họ quá nhiều.
Lệ Xuyên Lâm liếc mắt ra hiệu, mấy người bên cạnh và3đứng đằng trước bắt và giải Vương Chí đi.
“Tối qua cô giả vờ ngủ?” Lệ Xuyên Lâm đi đến trước mặt cô, lạnh lùng hỏi.
Nhiếp Nhiên nghe Lệ Xuyên Lâm hỏi vậy lập tức lấy lại tinh thần, cười đắc ý: “Đúng thế, giả vờ quá siêu. Có phải là tôi có thể đạt giải Oscar cho nữ diễn viên xuất sắc nhất không?”
“... Vì sao không nói với tôi?” Bỗng nhiên sự ớn lạnh trong giọng của anh ta tăng lên mấy lần.
“Anh diễn quá tệ, tôi sợ anh làm lộ. Hơn nữa, không phải hôm qua anh bế tôi rất vui vẻ sao?”
Nói đến cuối, Nhiếp Nhiên lại cười châm chọc anh ta, cười đến nỗi đáy mắt Lệ Xuyên Lâm đọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597489/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.