*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đúng rồi, không phải ban nãy cậu đi cùng tôi đi vệ sinh sao?”
Vương Chí đứng trước máy tính, nhìn thấy bao nhiêu người đứng trước mặt mình thì bối rối không biết phải làm gì: “Tôi... tôi đi vệ sinh xong, nhưng không yên tâm ở đây nên... về trông.”
Nhiếp Nhiên cười châm chọc chỉ ra cửa, “Cậu không yên tâm đến nỗi cậy cửa chui vào ư?”
Lúc nãy cô còn dặn Tổ trưởng tổ Điều tra mật mã khóa cửa lại, người bình thường thì sẽ không thể vào được.
Có thể đi vào được thì không phải là người bình thường!
Vương Chí nghẹn giọng, vẫn ngoan cố nói: “Tôi… tôi… tôi thật sự không yên tâm nên mới đến trông. Đây là thứ vô cùng quan trọng...”
“Thật không? Chỉ là3trông thôi sao?”
Nhiếp Nhiên cười không hề phản bác, sau đó cúi người xuống nhặt con chuột mà Vương Chí làm rơi để lên bàn.
Cô đẩy Vương Chí qua một bên, ở trước mặt mọi người mà gõ vài thao tác lên bàn phím.
“Tài liệu tăng lượng xâm nhập, tài liệu tăng người xâm nhập!”
Lập tức, tiếng của con robot phát ra từ hai bên máy tính, màn hình cũng hiện lên cảnh báo đỏ rực.
Mặt Vương Chí chợt biến sắc, cả người đứng yên lặng ở vị trí cũ.
“Đây là chương trình mà tôi cài đặt trước khi đi, nếu không có ai đụng vào máy tính thì sẽ không phát ra âm thanh như vậy.” Ngón cái của Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597487/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.