*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dư Xảo Xảo nói đanh thép, nhưng Nhiếp Nhiên lại cười, “Đồ là do tôi lấy, tôi làm việc đến bản thân mình còn không quan tâm, các người lo lắng cái gì?”
“Cái gì?” Dư Xảo Xảo trợn trừng mắt kinh ngạc.
“Nếu không dùng bản gốc để giải mã thì đó chỉ là một đống mã lung tung, không có giá trị.3Tôi thật sự không hiểu thứ không có giá trị gì thì các người lo lắng cái gì chứ?”
“Tôi tin rằng bọn họ biết cách giải quyết. Cô gái, tôi nghĩ cô nên đi thì tốt hơn.” Phó Cục trưởng Lý sầm mặt nói.
“Bọn họ không giải quyết được, nếu mà giải quyết được thì đâu cần mất nhiều thời gian như vậy mà vẫn chưa xong! Tôi là người mang nhiệm vụ trên người, nếu như không hoàn thành thì cả ông và tôi đều không có cách nào gánh trách nhiệm đâu!”
Phó Cục trưởng Lý lạnh mặt, hạ lệnh đuổi khách, “Tóm lại, tôi cần phải mở cuộc họp, trước khi chưa có kết quả nghiên cứu thảo luận1tôi sẽ không đưa tài liệu cho cô. Vì thế vẫn mời cô đi cho.”
“Ông không đưa tôi thì có họp cũng không có kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597459/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.