*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không khí bỗng trở nên bối rối.
Dư Xảo Xảo đứng ở đó nhìn hai người mà không một ai thèm để ý đến cô ta. Bên cạnh còn có đám cảnh sát đang nhìn chằm chằm. Cô ta có cảm giác giống như vừa bị vả cho hai cái vào mặt vậy, tức giận vô cùng.
Không biết cảnh sát nào chán sống lại không nhịn được phì cười khiến Dư Xảo Xảo tức đến nỗi trợn trừng mắt nhìn anh ta.
Cảnh sát kia nhanh chóng thu lại nụ cười.
Đùa à, đây là cháu gái của Phó Cục3trưởng Lý, làm sao anh ta dám đắc tội chứ?
“Đến đây, đến đây, hộp cứu thương đến rồi đây!” Một loạt âm thanh dồn dập hoảng loạn gấp gáp từ ngoài cửa truyền đến. Không lâu sau một anh cảnh sát cầm hộp cứu thương nhanh chóng chạy tới, sau đó đưa hộp cứu thương cho Lệ Xuyên Lâm.
Lệ Xuyên Lâm nhìn máu trên tay Nhiếp Nhiên đã đông lại, cổ tay áo và miệng vết thương còn dính vào nhau, hơn nữa tay cô còn đang bận lướt trên bàn phím, về cơ bản là không có cách nào xử lí vết thương.
Con người này thật là không quan tâm đến cơ thể mình chút nào!
Lệ Xuyên Lâm bất giác nhíu chặt lông mày, sau đó cầm lấy cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597452/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.