*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vất vả bao lâu nay rốt cuộc lại thu được một đống mật mã linh tinh, lãng phí biết bao nhiêu thời gian.
Hiện tại thời gian đối với Nhiếp Nhiên mà nói chính là tương lai, lãng phí một phút thôi cũng gọi là xa xỉ rồi, thế mà anh ta lại lãng phí của cô đâu chỉ một phút.
Nghĩ đến việc bản thân không có năng lực, dẫn đến tương lai của Nhiếp Nhiên trở nên mịt mờ, trong lòng Lệ Xuyên Lâm có một cảm giác bất lực vô cùng khó chịu.
Anh ta lập tức3bảo người định vị vị trí của cuộc điện thoại thông báo, sau đó phóng xe đến đây, nhưng lại được chứng kiến cảnh tượng cô bị đuổi bắn.
Khi nhìn thấy viên đạn được bắn ra từ trong nòng súng mà bản thân lại không thể làm gì, cảm giác hoảng sợ ấy như khắc sâu vào trong tâm khảm của anh ta.
Từ lúc ấy đến giờ, trong lòng anh ta vẫn không thể bình tĩnh trở lại.
“Tổ Điều tra mật mã giải mã ra một chuỗi các mật mã linh tinh, về cơ bản là chẳng có tác dụng gì cả.” Lệ Xuyên Lâm cố gắng nén cảm xúc xuống.
Nhiếp Nhiên quả quyết lắc đầu, “Không thể thế được, tôi không tin!”
“Thật sự là vậy, tôi nhìn thấy1một chuỗi các mật mã linh tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597449/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.