*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không biết vì sao trong lúc bọn họ không liên lạc với nhau, anh ta vẫn luôn không thể quên được ánh mắt lạnh lùng lúc cô đứng dưới ngọn đèn hôm ấy.
“Tôi gọi điện thoại để hỏi anh xem, tôi đã đợi anh lâu như vậy rồi, rốt cuộc anh đã giải mã được tài liệu đó chưa?” Chỉ một câu nói thôi mà sao cứ phải tốn sức, cố ý đòi gặp mặt như vậy chứ! Nhiếp Nhiên bĩu môi, thầm nhủ trong lòng
Huống chi gặp nhau bàn bạc nhiều thì càng dễ bị người ta theo dõi, chẳng lẽ anh ta còn không hiểu3chuyện đơn giản như thế ư? ở đầu bên kia, khi Lệ Xuyên Lâm nghe nhắc đến tài liệu liền liếc nhìn về phía đội giải mã đã làm việc liên tục ba ngày ba đêm không hề chợp mắt thì tạm dừng vài giây, rồi nói: “Tổ giải mã còn đang làm việc đây.” “Ông anh à, nếu tổ giải mã của các anh không phá được thì có phải cả đời này tôi sẽ phải ở lại công ty của Lưu Chấn làm công đúng không?” Vừa nghe bọn họ vẫn chưa giải mã được, cơn tức của Nhiếp Nhiên lại bùng lên.
Đây là trò đùa sao, thể mà vẫn chưa giải mã ra được, đã vài ngày rồi còn gì, thời gian từ giờ đến1thời điểm giao dịch của Hoắc Hoành và Lưu Chấn càng lúc càng ít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597440/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.