*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô đâu có để trong lòng mấy cấp bậc tép riu đó, thứ cố để tâm tới lớn hơn nhiều, ví dụ như vị phu nhân thân ái có thể khống chế những người này kia
Xóa tên ư? Ấy, nói đùa gì thế?
Nhiếp Nhiên cô sao lại có thể bị xóa tên dễ dàng như vậy chứ? Quá coi thường có rồi! Nhiếp Nhiên muốn rút tay về, kết quả lại cảm thấy lực trên cánh tay mình mạnh thêm vài phần.
Cô kinh ngạc, quay đầu lại3nhìn Lệ Xuyên Lâm thì phát hiện đôi mắt lạnh như băng của anh ta đang nhìn cô mang theo sự cương quyết khó hiểu
“Tôi nhất định sẽ trả lại công bằng cho cô.” Nhiếp Nhiên giật mình sửng sốt trong giây lát rồi rút tay mình ra, vòng vo đổi đề tài: “Có thể về được chưa? Tôi muốn cơm no rượu say rồi ngủ một giấc.”
Nói xong, cô xoay người đi về hướng khác
“Tôi đưa cô về!”
Lệ Xuyên Lâm ở phía sau hô lên một câu như vậy, kết quả bị cô từ chối
“Không được, tôi sợ đến lúc đó bị cảnh sát chặn lại vì uống rượu khi lái xe, nói không chừng còn phải tới Cục Cảnh sát qua đêm ấy chứ.” Sau đó, cô1thật sự không hề quay đầu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597433/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.