*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lưu Chẩn lắc đầu, “Không thể nào! Tôi vẫn chưa già tới mức nghe nhầm được!”
Chắc chắn ông ta đã nghe thấy âm thanh vang lên ở trong phòng
Nói rồi, muốn đẩy cửa bước vào
Tay Hoắc Hoành bất giác nắm chặt lại, anh ta lập tức lên tiếng: “Ngài Roth bay từ nước ngoài tới đây là vì vụ làm ăn này, đã chờ ông mấy tiếng rồi đấy, Lưu tổng!” Câu cuối cùng đặc biệt nhấn mạnh, tay Lưu Chẩn vừa muốn đẩy cửa liền ngưng lại.
Ông ta nhìn cánh cửa này, sau khi suy nghĩ kĩ, lại nhìn Hoắc Hoành ở hành lang, lạnh lùng nói: “Tôi kiểm tra tình tình trong phòng một lát, tôi không yên tâm!”
Nói rồi, ông ta đẩy mạnh cửa phòng ra
Ánh mắt Hoắc Hoành căng thẳng, nhìn ông ta bước vào trong, không biết vì sao mà tim anh ta đập rất mạnh
Anh ta lập tức đẩy xe lăn đi vào theo, sau khi quan sát một chút trong ngoài cửa văn phòng rồi mới nói: “Xem ra Lưu tổng thật sự là làm việc quá mệt nên sinh ảo giác rồi.” Lưu Chấn nắm chốt cửa, quan sát kĩ càng tình hình trong phòng một lượt.
Thật sự không có ai.
Trong văn phòng không có lấy dù một bóng ma nào
“Không thể nào, rõ ràng tôi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597422/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.