*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thảo nào.” Nhiếp Nhiên nở một nụ cười tỏ ý hiểu rõ
Thì ra người theo dõi cô không phải người của Hoắc Hoành mà là Lệ Xuyên Lâm.
“Thảo nào làm sao?”
Lệ Xuyên Lâm không hiểu ý cô, không khỏi quay đầu nhìn sang, kết quả Nhiếp Nhiên lại hỏi ngược lại: “Anh bị tôi cắt đuôi ở đoạn nào thế?”
“Trung tâm thương mại.” Sau đó, anh ta chỉ đành chờ cô ở dưới lầu nhà cô thôi
Lệ Xuyên Lâm cảm thấy hơi không vui với thái độ luôn không chịu3đi vào trọng tâm câu hỏi của cô
Lúc trước, từ lần đầu gặp cô để làm người móc nối, anh ta đã nhận ra, dường như cô gái này chỉ thích hỏi chứ không thích trả lời, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng chỉ đáp vài câu nhẹ nhàng bâng quơ cho qua
Cô ấy..
rốt cuộc không tin cái gì chứ? Lệ Xuyên Lâm nhìn cô thật lâu, lại hỏi: “Nửa đêm rồi cô còn ra đây làm gì?”
Nhiếp Nhiên ngồi trên ghế phụ lái bị anh ta hỏi tới mức tỉnh táo lại, lúc này mới nhớ ra, cô vội vàng ngồi thẳng người dậy, vẻ mặt nghiêm túc, “Nói cho anh nghe chuyện này, tôi vừa vào tra xét một chút két sắt1trong văn phòng thư ký
Lưu Chẩn đã xóa sạch tên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597397/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.