*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lão Tam Tử bị lời này của cô khiêu khích, lập tức nóng nảy vừa mắng chửi vừa lôi cô ra ngoài, “Anh bị thần kinh phải không? Tôi làm ăn đứng đắn, anh lại tới quấy rối! Tôi không hiểu anh nói cái gì hết, anh mau cút ra ngoài đi!”
Đúng lúc ông ta đang cố gắng lôi kéo người, thân mình Nhiếp Nhiên khẽ động, lập tức bẻ ngoặt tay ông ta, dễ dàng ẩn được ông ta xuống đất
“Ông bản cho tôi, chuyện đầu sẽ vào đó! Ông mà không3bán cho tôi, vậy thì đừng trách tôi.”
“Tôi đã nói rồi, không có là không có! Tôi là người làm ăn đứng đắn!” Lão Tam Tử bị đè xuống đất, tay bị bẻ ngoặt về sau, đau đến chết lặng.
Nhiếp Nhiên nhìn dáng vẻ không chịu khuất phục của ông ta thì lập tức cáu kỉnh, kéo ông ta lên, lôi bật lửa ra, “Thế thì thôi vậy, tôi đành phải đốt chỗ này, chờ cảnh sát tới tìm giúp tôi.”
Lão Tam Tử vừa nghe thấy thế liền nóng nảy, nhưng tay đang bị bẻ ngoặt ra sau nên không làm gì được, “Này, anh không được đốt!”
“Có bán hay không, ông tự chọn đi.” Cô ấn nhẹ một cái, một ngọn lửa nhỏ bùng lên, Trong lòng Lão Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597393/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.