*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên trợn mắt nhìn anh ta, “Không phải là anh nói không ở lại lâu sao?”
“Nhưng không phải cố nói là cổ không biết làm gì để cảm ơn sao? Vậy nên tôi mới đề nghị vậy đó.”
Cô chỉ tiện mồm nói thế thôi, ai ngờ anh ta lại tưởng thật chứ! Con người gian trá này!
Hai người họ nói qua nói lại một lúc, cô đành không cam tâm mà nói: “Vậy thì anh chờ tối thay quần áo đã.”
Thật sự thì cô rất muốn bẻ gãy năm ngón tay của anh ta! “Không sao đâu, cô đi thay quần áo đi, tôi ở phòng khách.” Hoắc Hoành nói xong muốn đẩy cửa vào luôn
Cô gái này nhất3định không muốn mở cửa, cả người ở phía sau, nhất định có cái gì đó khác lạ
Nhiếp Nhiên thấy anh ta muốn vào ngày thì rất ngạc nhiên: “Tôi..
tôi mặc quần áo ngủ, không tiện lắm!” “Chỉ cần có mặc là được.” Hoắc Hoành mỉm cười, đẩy mạnh cửa rồi tiến tới.
Sau khi nhìn thấy toàn bộ dáng người của cô thì khuôn mặt ôn nhu ấm áp của anh ta đã nhanh chóng thay đổi.
Nhiếp Nhiên mặc một chiếc áo sơ mi rộng, cởi hai cúc trên cùng thấp thoáng lộ ra xương quai xanh quyến rũ, đôi chân dài mịn trắng như trứng gà bóc lộ ra ngoài
Ăn mặc đơn giản thể này đã thực sự lọt vào mắt Hoắc Hoành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597389/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.