*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lục gia, Lục gia đừng như vậy mà, cô ấy chỉ là một cô gái bình thường thôi mà, lại còn đi cùng người tàn tật thể, thật là đáng thương, anh bỏ qua cho cô ấy đi! Khoản tiền này chiều nay tôi sẽ đưa cho anh có được không?” Bà chủ cuống cuồng chạy đến trước mặt Nhiếp Nhiên xin tha cho cô
Ai ngờ tên tóc vàng ấy đẩy bà một cái, “Không được, hôm nay ông đây muốn nhìn thấy nó ăn, ở địa bàn của ông đây mà3lại dám huênh hoang như thế! Thích chết rồi!” Thế nhưng bà chủ vẫn níu tay hắn cầu cứu cho Nhiếp Nhiên: “Lục gia, hai suất này thực ra là nhiều lắm rồi, đến lúc ấy ăn đến nỗi xảy ra chuyện gì thì có phải anh cũng bị phiền phức không?” “Sợ gì chứ, đây là địa bàn của ông đây, ai cũng phải nể ông đây vài phần
Hôm nay ông đây phải dạy bảo con nha đầu này mới được! Bà cút ra!” Nói xong, hắn đạp bà chủ một đạp xuống đất.
Bà chủ thực sự không biết làm gì, chỉ biết miễn cưỡng bưng đồ lên
Tên tóc vàng giẫm một chân lên ghế, chỉ vào phần há cảo áp chảo nói với Nhiếp Nhiên: “Ăn đi!” Nhiếp Nhiên để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597381/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.