*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần này bị Nhiếp Nhiên chọc cho tức xì ra khói, cuối cùng vẫn phải nhờ mình ra mặt! Nhưng bây giờ nhìn thấy thái độ của Nhiếp Nhiên..
“Xử phạt gì chứ? Em sắp tìm ra manh mối rồi, mà anh ta lại có thể bắt em dừng ư? Nếu như có báo cáo chuyện này lên cấp trên, người bị phạt cũng không phải là em.” Cô cười một tiếng như chẳng có chuyện gì cả
Phương Lượng nhìn thấy thái độ của cô lúc này thì nhíu mày lại: “Cấp trên yêu cầu dừng, em nhất định phải dừng! Không liên quan gì đến chuyện này nữa!”
Nhiếp Nhiên thấy anh ta nghiêm3túc như vậy, nhất thời trầm mặt lại một chút, sắc mặt khó chịu: “Ý gì vậy? Bảo em tiếp nhận là mấy người, bây giờ bảo em dừng cũng là mấy người, không dừng lại bị phạt, mấy người đang định đùa giỡn em như con khỉ đấy à?”
“Nhiếp Nhiên, quân nhân phải phục vụ vô điều kiện, bất luận là tiến hay lùi!” “Lẽ nào bảo em đi chết em cũng phải chết sao?” Nhiếp Nhiên châm biếm anh ta một câu
Nhưng không ngờ Phương Lượng kiên quyết trả lời một chữ: “Đúng!”
Nhiếp Nhiên tức đến nỗi đứng phắt dậy, nói: “Điên rồi sao?”
“Quân nhân chính là vật dâng hiến và hy sinh, ngay khi vào quân đội đáng nhẽ em phải biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597362/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.