*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có thể nói cả nhà coi Nhị thiếu như người ngoài đến ở đây vậy
Thế nhưng Nhị thiểu vẫn cứ bình thản cười, sau khi được đẩy vào nhà, anh ta vừa cười vừa nói: “Ba, mẹ, anh đang nói gì mà vui thế?” Không khí vốn đang vui vẻ, Hoắc Hoành vừa nói một câu thì mọi thứ trở nên im lặng ngay tức thì
Ba, bốn giây sau, anh trai Hoắc Hoành - Hoắc Mân đứng lên khỏi ghế sofa, giọng thở phào: “Cuối cùng em đã về rồi, nếu không không biết ba mẹ còn bắt anh phải nói chuyện đến3bao giờ nữa.” Ba của Hoắc Hoành - Hoắc Lãng Khải lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn Hoắc Hoành bằng đôi mắt nhạy bén của người sành sỏi, “Nghe nói lần này sang bên kia xảy ra chuyện gì à?” Hoắc Hoành mỉm cười nói: “Đều đã giải quyết xong rồi ạ, không có vấn đề gì nghiêm trọng cả.”
“Thế thì tốt, đừng làm ta thất vọng đấy.” Hoắc Lãng Khải sầm mặt nói xong liền xoay người đi lên tầng trên
Còn đại phu nhân lại không có cảm tình với đứa con riêng này, đến biểu cảm còn lười chả muốn thể hiện ra, cùng Hoắc Lãng Khải đi thẳng lên tầng.
Vì thế, lúc này, trong phòng khách chỉ còn lại hai anh em họ
Hoắc Mân đang cười nói vui vẻ1ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597357/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.