*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa nói, cái tay còn lại đã bắt đầu bóp lên vùng xung quanh đầu gối
Chỉ có làm cơ bắp thả lỏng, đến lúc ấy mới có thể ra chiêu hiểm! Ôm ý nghĩ như vậy, Nhiếp Nhiên liền ra sức massage.
Hoắc Hoành ngồi trên xe lăn nhìn Nhiếp Nhiên nửa ngồi xổm bên chân mình, vì vấn đề góc độ quan sát, lại thêm việc khi cô dùng sức thì cái đầu với mái tóc bù xù3hơi ngả về trước, làm cho nơi đó càng hút mắt người khác hơn.
Đôi mắt dưới thấu kính của anh càng trở nên u ám hơn, “Không ngờ tay nghề của cô Diệp lại chuyên nghiệp đến thế.” “Tôi đã từng theo học các chuyên gia mấy năm mà.”
Toàn bộ sự chú ý của Nhiếp Nhiên đều dồn lên đôi chân kia, căn bản không hề phát giác ra chuyện gì khác thường cả
“Thật thế sao?”
“Phải.”
Đúng, đây là sự thật, cấp trên của cô chính là chuyên gia
Làm thế nào để vặn sái tay trật chân, hoặc là thẳng tay bẻ gãy cổ cho đối phương chết tươi, đều là những chiêu cô được học từ chính cấp trên của mình.
Khóe môi Hoắc Hoành1khẽ nhướng lên, “Thế thì vinh hạnh cho tôi rồi.”
Thế nên, khi Nhiếp Nhiên ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597328/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.