*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Phương Lượng nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của các cô gái thì trong lòng mới hơi cảm thấy có thành tựu: “Bây giờ tự phân thành chia hai người một nhóm.” Đám nữ binh tự phân hai người một nhóm dựa theo yêu cầu, Nhiếp Nhiên vì chuyện xảy ra lúc trước làm mọi người không khỏi sợ hãi, mà Lý Kiều lại là cao không thể với tới, vì thế hai người liền trở thành hai kẻ lạc bầy.
Nhiếp Nhiên nhìn Lý Kiêu, cuối cùng nhấc tay hộ báo cáo: “Giáo quan, không có người, em xin hoàn thành một mình.”
Cô chẳng thèm cùng3chung nhóm với Lý Kiêu quá mức kiêu căng kia
Nhưng ai ngờ Phương Lượng còn chưa kịp nói gì, Lý Kiêu lạnh lùng đứng ở chỗ rất xa đã đi tới, “Tôi và cậu.” Sau khi Phùng Anh Anh nghe thấy thế liền lập tức chặn lại: “Đừng, Lý Kiêu, cậu đừng tới gần cậu ta!” Lý Kiêu xoay người lại, hỏi một câu: “Vậy cậu qua chắc?”
“Tôi...”
Phùng Anh Anh từng bị rơi vào bẫy của Nhiếp Nhiên, cũng từng bị cô cho ăn đòn, làm sao dám chung tổ với Nhiếp Nhiên chứ? Ngay lúc cô ta còn đang cực kỳ chần chừ, giáo quan đã lập tức lên tiếng ra lệnh: “Mọi người nằm xuống!”
Nháy mắt, mọi người ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/260269/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.