" Tuần trăng mật của tôi, tôi vốn dĩ không muốn thấy máu, nhưng xem ra không muốn thấy không được rồi ". Hoắc Thời Khâm chậm rãi cất tiếng, từng chữ như có một lưỡi dao vô hình cửa qua người đám người kia vậy. Thật lạnh lẽo, thật đáng sợ. 
" Giết hết bọn chúng ". Hoắc Thời Khâm lạnh lùng cất tiếng. 
Chưa đầy mấy phút, chục người mặc đồ đen, đeo kính đen bước vào, chỉ trong vòng mấy giây đã khống chế được đám người, chuẩn bị mang chúng đi thì bị Nhã Tịch cất tiếng ngăn lại. " Khoan đã ". 
Nhã Tịch bước đến trước mặt người đàn ông tóc xanh, nở một nụ cười quỷ dị. " Lăng Triết kia bây giờ ở đâu? ". 
Người đàn ông tóc xanh im lặng không đáp nhưng bị người của anh vặn mạnh cánh tay kêu lên một cách đau đớn. Hắn nhìn cô, không ngừng cầu xin. " Tôi nói tôi nói, đừng đánh tôi. Hắn ta ở tầng 4, phòng tổng thống tầng 4 ". 
" Đưa bọn họ đi đi ". Nhã Tịch nở nụ cười hài lòng, cô liếc nhìn người đàn ông mặc đồ đen bên cạnh, ra lệnh. 
Ngay sau đó, tất cả đám người đều bị đưa đi, họ liên tục lên tiếng cầu xin nhưng không có chút tác dụng nào. Kết cục của chúng chắc chắn rất thê thảm. 
Em muốn làm gì? ". Hoắc Thời Khâm bước đến bên cạnh cô, hỏi. 
" Anh đoán xem ". Nhã Tịch nhìn Hoắc Thời Khâm nở nụ cười nham hiểm. Cô muốn làm gì chứ? Không ai đoán được. 
" Anh ở đây đợi em ". Nhã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3706878/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.