Hoắc Thời Khâm nhìn bóng lưng cô, bật cười thành tiếng." Che cái gì chứ? Dù sao chú cũng đoán ra hết rồi ". Hoắc Thời Khâm nắm lấy cánh tay Nhã Tịch, kéo mạnh Nhã Tịch ngã vào lòng mình. " Trưa nay muốn ăn gì nào? ". 
' Gì cũng được ". Nhã Tịch cụp mắt, né tránh ánh mắt của Hoắc Thời Khâm, nhỏ giọng đáp. 
Quản gia Trần! ". Hoắc Thời Khâm chuyển ánh mắt về phía quản gia Trần đang đứng phía xa, cất tiếng gọi. 
Quản gia Trần nhanh chân, bước đến gần Hoắc Thời Khâm. " Thiếu gia! ". Quản gia Trần hơi khom người, cẩn trọng đáp. 
" Trưa nay Tiểu Tịch sẽ dùng bữa ở đây. Ông đi chuẩn bị đi ". Hoắc Thời Khâm 
nói. 
" Vâng. Tôi sẽ đi chuẩn bị ngay ". Quản gia Trần mỉm cười, đầu hơi cúi nhẹ tỏ ý hiểu ý. Quản gia quay người, đi về phía phòng bếp. 
Hoắc Thời Khâm chuyển ánh mắt về phía Nhã Tịch, ánh mắt trở nên dịu dàng mang theo tia cưng chiều. " Còn một thời gian nữa mới đến bữa trưa, lên phòng chủ nghỉ ngơi một chút đi". Hoắc Thời Khâm dịu dàng nói. 
Nhã Tịch nheo mắt, ánh mắt nghi ngờ. " Lên phòng chú? Chú không định giở trò với cháu đấy chứ? ". Nhã Tịch dùng giọng điệu nghi ngờ hỏi. 
Hoắc Thời Khâm cốc nhẹ vào giữa trán Nhã Tịch. " Chú đã hứa rồi mà. Chú sẽ không nuốt lời đâu. Nếu có làm gì cháu, chú sẽ đợi đến tân hôn ". Hoắc Thời Khâm khẽ cười, nụ cười gian xảo. 
Nhã Tịch chớp chớp mắt. Cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3646537/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.