Cánh cửa được mở ra. Nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn được phủ lên một lớp vải trắng bước vào.
Nhân viên phục vụ mở lớp vải trắng ra, mở chiếc nắp inox lấy ra hai phần bít tết nóng hổi, thêm hai phần súp bào ngư và một phần bánh su kem hạt rẻ. " Chúc quý khách ngon miệng". Nhân viên phục vụ hơi khom người, cẩn trọng cất tiếng rồi quay người rời khỏi căn phòng.
" Chú thường ăn mấy món này sao? ". Nhã Tịch hướng ánh mắt vào mấy phần đồ ăn, trong ánh mắt có chút hứng thú, hỏi.
" Ừm ". Hoắc Thời Khâm gật đầu, nhẹ nhàng trả lời. Hoắc Thời Khâm cầm lấy dao và dĩa, cất miếng bít tết trước mặt thành nhiều miếng nhỏ. " Ăn đi ". Hắn cầm đĩa bít tết đã được cắt nhỏ, đặt xuống trước mặt Nhã Tịch.
Nhã Tịch hướng đôi mắt trong trẻo của mình về đĩa bít tết, đôi môi cô nở nụ cười hạnh phúc. " Cảm ơn chú ". Nhã Tịch ngước lên, cất tiếng.
Nhã Tịch cầm dao và dĩa lên, ăn từng miếng bít tết Hoắc Thời Khâm vừa cắt, trong lòng cô tràn ngập sự hạnh phúc.
15 phút trôi qua, Nhã Tịch ăn hết miếng bít tết và bát súp hải sản trên bàn, cô vươn tay lấy phần bánh su kem hạt rẻ, cô cắt từng miếng từng miếng đưa vào miệng, vị ngọt của kem tan chảy trong miệng, hạt rẻ bùi ngậy khiến miếng bánh càng trở nên hoàn mỹ.
Hoắc Thời Khâm chống tay lên bàn, ánh mắt dịu dàng hướng vào Nhã Tịch. " Có ai dành của cháu đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3643132/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.