Lại nhìn khuôn mặt cô, mái tóc xoăn được xõa tung bên trên có còn cài một cái kẹp, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt ngọc bích to tròn lấp lánh lấp lánh.
Cô gái này, quả thực đáng yêu đến mức làm người ta thèm chảy nước miếng. Nhưng mà cô ấy là ai? Không phải là người hầu? Là ai chứ?
Cô gái chớp chớp mắt, đứng ở cửa cứng đờ nhìn cảnh hai người thân mật trong phòng, cô nhìn từ trên xuống dưới, nhìn thấy bàn tay to lớn của Nam Cung Tuyệt đang ở trong áo của người đẹp, vừa hay chỗ đó là ngực!!! Rất hiển nhiên......, đây là..... Hình ảnh tình cảm rất mảnh liệt nha!: “Em có phải quấy rầy hai người rồi không..... Em đi ra ngoài trước, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục.” Nói rồi cô máy móc xoay người, nhanh chóng đi ra ngoài.
“Nhã Duy, quay lại!” Nam Cung Tuyệt lạnh giọng gọi.
Nam Cung Nhã Duy dừng chân lại, quay đầu: “Nhưng mà, anh, anh không phải muốn dùng cơm sao? Em quấy rầy như vậy hình như không hay lắm.”
Anh? Thiển Tịch sửng sốt một chút, cô gái trước mặt là em gái của Nam Cung Tuyệt? Thì ra tên này còn còn một cô em gái sao? A, thật là buồn cười, tuy rằng đã gã cho anh, nhưng đối với người nhà của anh còn có những ai, cô hoàn toàn không biết gì cả.
Tay Nam Cung Tuyệt đã từ trong áo cô rút ra, cánh tay ôm cô cũng buông ra, lạnh lùng nhìn em gái mình: “Không ngoan ngoãn ở nước Anh du học, tại sao lại trở về???!”
Nam Cung Nhã Duy đôi tay chắp ở phía sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-nham-hiem/734713/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.