Chương 437:
Vạn Vạn rất nhanh đã đi vào kêu cô đi ra họp.
Tô Thính Ngôn vừa đi ra đã cảm nhận được ánh mặt từ tứ phương tám hướng.
Lỗ tai của Tô Thính Ngôn vẫn rất tót.
Đẳng sau ánh mắt chế giễu là lời xì xào bàn tán của mọi người.
“Nghe nói chưa.”
“Vừa mới nghe xong, thì ra là tình nhân của Tân tông.”
“Anh hùng buồn bã có người. đẹp lo, loại 0n) có ô dù như thê này thì phải làm sao.”
“Nhất định cái gì cũng không biết, chúng ta sau nảy thảm rôi, đến lúc đó, cô ta làm sai việc nhưng người bị măng lại là chúng ta.”
“Không sao, sau này không cần để ý đến cô ta, chúng ta làm việc đừng nói cho cô ta biết, xem cô ta có thể làm gì.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
Mọi người đều đề trong đầu những suy nghĩ như vậy đi vào phòng họp.
Trong phòng họp, Yvan mỉm cười nhìn Tô Thính Ngôn ở bên đây, trong lòng thầm nghĩ, cô tưởng có Tân tông chăm sóc là sẽ tốt, nhưng lại không nghĩ mọi người. ghét nhật loại người như cô.
Tô Thính Ngôn ngồi xuống, cô quan sát bảng sô liệu: ‘Tôi cảm thấy tạo hình của hè năm nay có chút lỗi thời, không có tiến bộ gì quá lớn, mặc dù tạo hình này của nghệ sĩ không có lỗi nào cũng rất tết, nhưng bấy giò các nghệ sĩ đều tranh thủ tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/2138397/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.