Chương trước
Chương sau
Chương 289:

 

Đã sớm lĩnh giáo được kĩ năng độc miệng của Tô Thính Ngôn, anh ta lúc này cũng không ngạc nhiên gì cho lãm.

 

Gương mặt Cô Giao tôi sâm lại, trực tiệp kêu người đưa thực đơn lên, cô ta một gọi hệt những món đắt tiền và quý lại có chút khoe khoang, cô ta nghĩ rằng Tô Thính Ngôn là một người quê mùa, chắc chăn cô sẽ không biêt ăn những món này.

 

Đáng tiếc, cô ấy lại khiến người khác cảm thấy ngoài ý muốn.

 

Động tác của Tô Thính Ngôn vô cùng thanh lịch, biểu hiện rất chân thực.

 

Sắc mặt Có Giao càng không tốt cho lắm, cô ta cố ý nói: “Tô tiểu thư, tôi nghe nói cô đã từng sông ở trên núi, làm sao cô có thê học được cách dùng cơm Tây như thế này?”

 

Cô ta nói vậy chính là cố ý xem thường cô nhỉ?

 

Tô Thính Ngôn nói: “Thứ này cô còn phải học sao? Tôi cũng không biết đâu.”

 

Chỉ một câu, lại K.O thêm lần nữa.

 

Lúc này, ở bên ngoài có người lén lút bước vào đây.

 

Người phục vụ ở bên ngoài ngăn cản bọn họ lại.

 

Có Giao đứng dậy nói: “Sao lại có nhiều khách tới đây như vậy, thật là, tôi đã nói muôn nơi này yên tĩnh một chút, không nên có nhiêu người ở đây được.”

 

Nhưng ngay sau đó…

 

Người phục vụ vội vàng đi tới.

 

“Có mấy người ở bên ngoài cứ đòi đi vào đây cho bằng được, bọn họ nói là, nói là..

 

“Sao vậy, chúng ta tới đây để ăn cơm cũng đâu có cầm người ở bên ngoài không được ăn đâu, ai tới cũng là khách, làm gì có chuyện đuổi khách đi như thê. ˆ Người phục vụ sợ hãi: “Bọn họ nói mình là.. Người hâm mộ Thính Ngôn Nhất Nhứ?”

 



 

Tô Thính Ngôn suýt chút nữa phun ra một ngụm nước.

 

Cô quay đầu nhìn lại.

 

Máy người kia khi nhìn thấy Tô Thính Ngôn nhìn sang bên này thì lập tức hét lên. * “Tô Thính Ngôn.”

 

“Lâm Nhứ!”

 

”Ở bên nhau, ở bên nhau!”

 

Cố Kiều trực tiếp bị vả vào mặt, gương mặt của cô ta tái lại thành màu gan heo.

 

Bữa cơm này cô ta thật sự không có cách này đê nuốt nồi nữa rồi.

 

Mặt sau, cố nam đình nhìn mấy người này, đều không câm nhâp miệng nở nụ cười.

 

Lúc bọn họ ra ngoài, Cố Giao nhanh chân chuôn đi trước.

 

Tâm trạng ‹ của Có Giao thật sự không tốt, cô ta vốn dĩ muốn thê hiện bản thân một chút, kết quả là cô ta không những không Ni: được một xíu cái gì, mà còn bị người khác chê cười.

 

Cô ta suy nghĩ, làm sao mà Tô Thính Ngôn có thê nôi tiếng đến như thế?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.