Chương trước
Chương sau
Chương 232:

 

Đến lúc trả tiền.

 

Tống Tinh Thần đi tính tiền, nhân viên phục vụ cười nói, bốn trăm tám mươi triệu.

 

Đắt như vậy?

 

Nhân viên phục vụ cười híp mắt nói, cộng thêm tiền pháo hoa.

 

“…” Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ bên cạnh: “Không phải cậu mua à?”

 

“Không phải cậu mời khách à?”

 

Lâm Nhứ nói xong đi ra.

 

Tống Tinh Thần ở phía sau mặt tái xanh.

 

“Thật sự là, thật là, Lâm Nhứ, cậu chờ đó cho tôi, hu hu hu, có tiền như vậy còn tới moi tiền mồ hôi nước mắt của tôi.

 

Đi ra ngoài, Lâm Tích nhìn Tô Thính Ngôn nói: “Tớ thấy Lâm tổng đối xử với cậu không tôi.”

 

“Như thế là không tồi rồi?”

 

“Đương nhiên, cậu đi đâu anh ấy theo tới chỗ đấy, còn quan tâm như vậy, néu không cậu theo anh ấy đi.”

 

“Tớ thấy cậu quá ngây thơ rồi đấy, không có được vĩnh viễn là tốt nhất, hiểu không, làm sao cậu biết theo đuổi được rồi anh ấy vẫn đối xử với tớ tốt?”

 

“Được rồi…” Lâm Tích Bạch cảm thấy lời nói này cũng đúng, nhưng mà cô ấy ngẫm lại lại cảm thấy không đúng, lại chóng nói: “Nhưng mà bây giờ cùng cậu rất thân thiết với anh ấy, cậu nhìn xem, dùng người ta thuận tay như Vậy… Sớm muộn cũng sẽ thuận tay cái khác.”

 

Lần này quảng cáo quay rất đẹp, bởi vì trong quá trình xảy ra chút chuyện xấu cũng càng đưa tới sự chú ý nhất định.

 

Quay loại quảng cáo ấm áp này thành phim ngắn về tình yêu khiến người ta cảm thấy rất mới mẻ.

 

Tông Tỉnh Thân một lân đại diện cho những chàng trai âm áp, khiến cho người ta đều có cảm giác bạn trai tốt.

 

Còn Lâm Tích Bạch, cầm tiền lương rồi rốt cuộc không nghĩ sẽ đi theo đội thầy thuốc nữa.

 

“Tớ thất vọng với ngành giải trí rồi, cậu xem một chút, trên mạng nói tốt như vậy, nói Tống Tinh Thần quả thực chính là người đàn ông ấm áp của thế kỷ, nhưng thật ra thì Sao…”

 

Tô Thính Ngôn nhìn cô ấy nói: “Cũng được mà.”

 

“Đương nhiên anh ta không dám làm gì cậu, cậu không thấy anh ta đối xử với tớ thế nào đâu, ác miệng lắm, còn cái gì mà người đàn ông ám áp, ấm cái cứt.”

 

Tô Thính Ngôn nói cũng không có cách nào.

 

Bởi vì công ty mở rộng, Tô Thính Ngôn lại tuyển máy trợ lý và mấy người quản lý.

 

Tô Thính Ngôn nhìn người trợ lý thâm niên bị Lý Quốc Cường đào đến.

 

Đó cũng chỉ là cô gái mới hai mươi bảy hai mươi tám tuỏi, tên là Cố Tử Huyên.

 

“Bắt đầu từ hôm nay cô chính là trợ lý của tôi, những tài liệu kia cô tự xem trước đi, có đôi khi tôi không có thời gian tới công ty, những vấn đề khác cô nói lại với Trần quản lý.”

 

Trần Thụ Nhân cũng là quản lý Lý Quốc Cường đưa tới.

 

Ông ta hơn bốn mươi tuổi, cười tủm tỉm, biết những thứ này đều do Tô Thính Ngôn làm ra, trong lúc nhất thời rất kính nễ Tô Thính Ngôn.

 

Cho nên luôn rất cung kính với cô.

 

Cố Tử Huyên cũng là lần đầu tiên biết, người sau lưng Trường Linh chính là Tô Thính Ngôn.

 

Cô ấy cười đồng ý với Tô Thính Ngôn, khi đi làm thủ tục qua chỗ Trần Thụ Nhân.

 

“Vị Tô tiểu thư này là như thế nào vậy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.