Chương trước
Chương sau
Chương 196:

 

Con của người phụ nữ đó chỉ kém cô ấy một tuổi. Nghe nói em gái cũng là người nổi tiếng.”

 

“Con của tiểu tam cũng là người nồi tiếng?”

 

Tô Thính Ngôn cùng Lâm Tích Bạch cùng nhau đến công ty truyền thông Bằng Phát.

 

Đương nhiên, cô phải chuẩn bị quà khi đi.

 

Cố Chân Chân đã chuẩn bị sẵn quà nên cô không cần phải làm điều đó nữa.

 

Tô Thịnh Quốc năm nay có động tĩnh lớn như vậy, cho nên ông ấy đang định tổ chức một buổi tiệc đơn giản vào lúc này, cũng không mời người ngoài đến dự sinh nhật của mình, tất cả đều là người thân trong gia đình ông ấy.

 

Tô Khuynh Tình đặc biệt gọi điện thoại cho Lâm Cảnh Trăn, vì là tiệc mừng thọ, Lâm Cảnh Thâm không thể từ chối, đành phải đến.

 

Gần đây Lâm Cảnh Trăn được Lâm Nhứ sắp xếp rõ ràng, nên đã không xuắt hiện trong một thời gian dài, anh ấy đã nhân cơ hội để trở lại đế đô và dạo chơi một vòng. Tô Khuynh Tình nhìn Lâm Cảnh Trăn với vẻ mặt đau khổ.

 

“Cảnh Trăn, ngay cả khi anh không thích em nữa, hãy cho em thời gian để thích nghi…”

 

Lâm Cảnh Trăn đối với cô ta là cảm giác áy náy, thấy cô ta không tranh không đoạt thì trong lòng lại càng có lỗi.

 

“Em hãy tập quen đi, không phải anh vẫn còn chưa nói với ba mẹ sao.”

 

Tô Khuynh Tình nghe anh ta nói lời này, trong lòng càng thêm hi vọng.

 

Tô Khuynh Tình kéo anh ta vào, anh ta cũng không từ chối.

 

Vừa đi Tô Khuynh Tình vừa nói: “Không biết chị gái có đến hay không. Ba đi mời chị ây, nhưng gân đây chị ây đang có một vụ lùm xùm với Văn Anh. Anh có biệt không?”

 

“Văn Anh?”

 

“Đúng vậy.” Tô Khuynh Tình nhìn sắc mặt của Lâm Cảnh Trăn thay đổi, nghĩ rằng anh ấy thực sự ghét nghe tin tức như vậy, trong lòng mỉm cười, nhưng trên miệng lại mang một giọng điệu kỳ lạ.

 

“Tỷ giá thị trường thật là tốt. Nhiều người thích chị ấy mà chị ấy cũng xinh đẹp nữa. Văn Anh vừa trẻ tuổi lại chỉ là ngôi sao nhỏ. Dù sao thì chị ấy cũng là đại tiểu thư của Tô Tè. Em sợ chị ấy bị lừa. Anh giúp chị một chút nhé.”

 

Trước kia, Tô Thính Ngôn được rất nhiều người theo đuổi, Lâm Cảnh Trân chua chát nghĩ rằng Văn Anh không chỉ là một ngôi sao nhỏ.

 

Đáng tiếc là Tô Khuynh Tình này không biết gì về chuyện đó.

 

Lúc này Lâm Cảnh Trăn mới nhận ra Tô Khuynh Tình thực sự không biết cái gì.

 

Khi Tô Thính Ngôn đến, cả nhà vẫn đang ngòi trò chuyện.

 

Lâm Cảnh Trăn đã chịu đựng suốt thời gian qua, nhìn thấy.

 

Tô Thính Ngôn đi vào, liền nhanh chóng đứng dậy đi qua chào.

 

Tô Khuynh Tình cố gắng níu kéo nhưng không được.

 

Tô Thính Ngôn tùy tiện diện quần jean lưng cao, tôn vòng eo thon và đường cong hoàn hảo khoe dáng.

 

Lâm Cảnh Trăn hai mắt sáng lên, đi tới nói: “Thính Ngôn, em đến rồi.”

 

Tô Thính Ngôn liếc mắt một cái, trực tiếp đi qua anh ta.

 

“Thính Ngôn…”

 

Tô Khuynh Tình nhìn Lâm Cảnh Trăn bị Tô Thính Ngôn làm lơ, nắm chặt lòng bàn tay, tgrong lòng cảm thấy chua xót.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.