Chương 181:
“Cháu không… Cháu không phải có ý đó.”
Lâm Cảnh Trăn híp mắt.
“Rất tốt, Cảnh Trăn, tôi thấy hạng mục ở Cam-pu-chia cậu không cần đi.”
Lâm Cảnh Trăn ngắng đầu lên.
Lâm Nhứ nói, ” Cảnh Trăn tuổi của cậu vẫn còn quá nhỏ, lần trước tôi có nói muốn tìm máy cái người trẻ tuổi, xuống nông thôn rèn luyện, sắp xép cho Cảnh Trăn đi.”
Xuống nông thôn rèn luyện…
Chính là cái dạng đó, ngay cả nhà xí cũng không có, đi nhà vệ sinh đều toàn là ruồi bọ đi… Trồng trọt bón phân…
Lâm Cảnh Trăn lập tức ngây ra như phỗng.
Lâm Nhứ liếc Chu Đỉnh.
“Còn chờ cái gì đáy.”
“RõI”
Chu Đỉnh mau chóng bước tới.
“Lâm thiếu, còn chờ cái gì, đi thôi.”
Lâm Cảnh Trăn thật muốn khóc.
Chỉ là đến cuối cùng vẫn không quên quay đầu hô to một câu.
“Chú ba, mặc kệ chú ngăn cản cháu thế nào, cũng không thể cản cháu đi theo tiếng gọi con tim.”
Chu Đỉnh nhanh chóng lôi vị đại thiếu gia này đi.
Vị thiếu gia này thật sự là tự đào hồ cho mình.
Tô Thính Ngôn nhìn thấy những người xung quanh đều đang rất hứng thú xem kịch, nhất thời cảm thấy đầu mình đau đến mức muốn nút ra.
Cô nhìn những ánh mắt hâm mộ lại hiếu kì kia, ngắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/2138141/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.