Chương trước
Chương sau
Cô ta còn đang không biết chuyện xảy ra, cho người đi thăm dò mới biết được, Lâm Cảnh Trăn bị cảnh sát đưa đi rồi.
Ba mẹ anh ta đều đi chuộc người rồi, nhưng người ta không thả.
Nói nhất định phải có mệnh lệnh của cấp trên thì mới được thả người.
Tô Khuynh Tình cảm thấy cực kì khó hiểu, anh ta đường đường là thiếu gia của Lâm Vũ, sao lại tùy tiện bị người của cục cảnh sát bắt đi chứ.
Lâm Nhứ ở chỗ này cùng Tô Thính Ngôn riêng tư ngồi ăn chung một bữa cơm, hài lòng thỏa mãn mang người quay trở về.
Chu Đỉnh thở dài, vì bữa cơm này, tốn bao nhiêu là tiền đi.
Vừa đóng cửa hàng, vừa tặng xe.
Lâm Nhứ không thèm để ý chút nào, đưa Tô Thính Ngôn trở về thật là cao hứng.
Chu đỉnh nhìn thấy Lâm Nhứ: “ Tiên sinh, theo đuổi không phải như vậy chứ, ngài như vậy là quá lộ liễu đi…”
Lâm Nhứ nhướn mày: “Cậu nói cái gì?”
Chu Đỉnh nhanh chóng ngậm miệng lại, cười haha: “Có điều thiếu phu nhân cũng không từ chối ăn cơm với ngài, nhất định là trong lòng đối với ngài cũng không có gì bất mãn đi.”
“Cậu nói không sai.” Lâm Nhứ đối với câu nói này thật ra rất đồng tình, trực tiếp nói: “ Kêu người ngày mai tiếp tục đem hoa tới tặng, mỗi ngày một bó.”
“Ngài làm như vậy thật sự ổn sao….”
Có thể từ bỏ danh tiếng của Lâm đại tổng tài sao.
Lâm Nhứ ôm cằm, làm như đang suy tính kỹ càng: “Vậy mà vẫn có người cảm thấy Ngôn Ngôn nghèo….. người bên cạnh tôi sao có thể nghèo được.
“Những người đó thật là tóc dài nhưng kiến thức thì ngắn…”
“Cho nên tôi chính là muốn để bọn họ xem xem Ngôn Ngôn có bao nhiêu giàu có.”
TỦ ” Hóa ra là vì vậy nên mới mỗi ngày đem tới tặng một bó hoa.
Tiên sinh người thật đúng là, theo đuổi người ta quá ngây thơ đi, ngài như vậy sẽ làm cho người ta cảm thấy nghi ngờ chỉ số thông minh của ngài, rốt cuộc có thể điều hành tập đoàn Lâm Vũ tốt hay không.
Thế nhưng những lời này Chu Đỉnh chỉ dám âm thầm nói trong lòng một chút, sao dám nói ra ngoài.
Phía Tô Thính Ngôn đã chọn được vị trí tốt ở bệnh viện rồi, lập tức nhận được điện thoại của Lý Cường Quốc gọi đến.
Giọng nói của ông ta vô cùng vui sướng “Mấy vị thuốc cô đưa kia, thật là kì diệu nha, hiện tại không ít người đã biết đến, tôi ở đây có một vị thần y, tất cả mọi người đều đang hỏi Trường Linh khi nào mới mở, toàn bộ nhân vật thượng lưu của thủ đô, không có ai là không biết tới cô, bọn họ đang tự truyền tai nhau, không lâu đâu, Trường Linh sẽ nhanh chóng nồi tiếng khắp thiên hạ.”
Tô Thính Ngôn cũng sớm đoán được là sẽ như vậy, nên cũng không nhiều lời.
“Bước tiếp theo là để lộ ra tin bệnh viện sắp khai trương, tiện thể ông đã chuẩn bị tốt nhân công chưa?”
“Cái này tất nhiên rồi, nhân công đã đủ, bệnh viện đã bước vào giai đoạn cuối cùng rồi, lập tức có thể khai trương, à, đúng rồi, hình như Tô Tề cũng sẽ khai trương cùng ngày đấy.”
Tô Thính Ngôn cười nói: “Cái này không quan trọng, chúng ta vẫn cứ khai trương của chúng ta.”
“Tôi tất nhiên là không lo lắng nhân khí của chúng ta, cô xem đi, chọn lại thời điểm khai trương, bọn họ sẽ rất vắng lạnh, phải biết rằng, mấy người thượng lưu đó, truyền tin qua lại cho nhau vẫn là vô cùng lợi hại, hơn nữa, bác sĩ chúng ta đều là những bác sĩ giỏi, hộ sĩ cũng đã đầy đủ, thiết bị vẫn là hiện đại nhất.”
“Chắc hẳn tiền tốn không ít đi…. Yên tâm đi, sau này tôi sẽ kiếm về lại cho ông.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.