Lâm Tích Bạch rốt cuộc cũng là lần đầu tiên thật sự được nhìn thấy đại minh tinh, âm thầm ở một bên mà phần khởi, thậm chí muốn lôi điện thoại ra chụp một bức ảnh phong thái của đại minh tinh, nhưng mà lại không dám quá phận, chỉ có thể nhìn bằng đôi mắt sáng rực.
Bên này Tống Tinh Thần hiển nhiên là đã phát giác, ở kia tất nhiên không thấy được, vẻ mặt kiêu ngạo đi vào, ngầm hừ nhẹ, đợi mọi người ngồi xuống mới nói: “Bữa cơm này Lâm Nhứ nhất định phải mời, lần trước để chúng tôi leo cây, chúng tôi còn chưa nói anh.”
“Được, Ngôn Ngôn, em gọi đồ đi.”
Tô Thính Ngôn nhìn qua thực đơn: “ Tôi tùy ý, mọi người gọi đi.”
Vốn dĩ muốn cùng với Lâm Tích Bạch ra ngoài tụ họp một chút, ai ngờ Lâm Nhứ này, muốn làm ra nhiều chuyện như: vậy.
Lâm Nhứ liền cầm lấy thực đơn, cười nói: “ Đem tới món cá kia, Ngôn Ngôn thích ăn món cá cay đúng không, với thêm một phần tôm, Ngôn Ngôn thích ăn tôm ngọt đúng không.”
Tống Tinh Thần toàn thân run lên sởn da gà: “A, đây là, anh là bạn của bác sĩ Tô, có phải cũng là bác sĩ hay không.”
Lâm Tích Bạch vừa nhìn, anh ta đang tự mình nói chuyện, còn rất mừng rỡ hoan hỉ: “ Đúng vậy đúng vậy.”
Tống Tinh Thần cười tít mắt kéo Lâm Tích Bạch qua: “Có kiến thức y khoa đấy, tôi muốn cùng cô thỉnh giáo một chút, cái này không tiện nói ở đây, tôi với cô ra ngoài nói.”
Anh ta một tay kéo Lâm Tích Bạch lại.
*Ơ, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186578/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.