Vương Đỉnh Lam ở phía sau đột nhiên sững sờ.
Bọn họ có quen biết từ trước?
Giám đốc của bọn họ cũng là một nhân vật quyền lực ở thủ đô này, có thể ra vào nhà của nhiều nhân vật lớn không gặp khó khăn gì, làm sao anh ta lại quen biết Tô Thính Ngôn.
Trợ lí ở phía sau nhìn thoáng qua, tất cả các sở trưởng của viện nghiên cứu đều tới đây.
Nói chuyện với Tô Thính Ngôn xong, anh ta quay đầu nhìn về phía Qúy Lan và trợ lí của cô ta, ánh mắt ngưng trọng, thay đổi vẻ dịu dàng vừa rồi, lạnh lùng nói: “Các cô vừa nói cái gì? Lời nói xúc phạm các cô như thế nào? Các cô thuộc quyền quản lí của công ty Ngôi Sao phải không? Tôi cũng biết giám đốc của các cô. Tên gọi là gì nhỉ? Lưu Cương? Không bằng tôi gọi anh ta tới để hỏi xem, xúc phạm anh ta thì sẽ làm sao. Hay là trực tiếp hỏi cục trưởng Trần của tổng cục truyền hình, hoặc là hội trưởng Lưu của diễn dịch công đoàn.”
Ngay lập tức, Qúy Lan vội vàng đứng dậy, đầy trợ lí nhỏ ra phía sau.
“Không, không có, tôi xin lỗi, cô ấy vừa rồi chỉ nói linh tinh thôi.”
Khuôn mặt trợ lí nhỏ tái đi vì sợ hãi.
Qúy Lan quay đầu lại trừng mắt nhìn cô trợ lí nhỏ.
Vội vàng nói: “ Nhanh chóng xin lỗi tôi đi, đã cho cô nói đâu mà cô đã nói nhảm cái gì.”
Mặc dù biết rằng chính mình bị oan ức, nhưng trợ lí vẫn làm ra vẻ mặt đau khổ, vội vàng xin lỗi nói: “ Thật xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186570/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.