Đôi mắt hạnh mang ý cười, ánh mắt rất nhạt lại thâm thúy như vực sâu, khuôn mặt nhỏ bé, không giống như người phụ nữ bôi phấn trắng bệch khác, không thấy một chút dấu vết nào của phấn son, lại vẫn bóng bẩy mang theo ánh sáng, dáng người mảnh mai thon dài lại lung linh tỉnh tế, đôi mắt tinh xảo cùng với lông mi cong dài, hiển nhiên là một người đẹp chưa qua sửa chữa.
Thật đẹp.
Máy mỹ nữ đều ghen ghét nhìn sang.
Làm sao Lâm Nhứ lại đưa người phụ nữ như vậy đến.
Tống Tinh Thần cũng có chút ngắn người, nhưng thấy người phụ nữ này như một sinh vật sinh vật kỳ dị vậy. Mỗi một lần đều ăn mặc không giống nhau, ngay cả vẻ đẹp cũng không giống.
Giống như hôm nay mặc một bộ đồ thẻ hiện sự trí thức, lộ ra một vẻ đẹp mạnh mẽ, cứng rắn, lại vẫn rất xinh đẹp.
Lâm Nhứ mang theo cô cùng đi tới.
Mặc dù mấy mỹ nữ nhìn thấy bên cạnh Lâm Nhứ có người nhưng vẫn muốn tiến tới thử một chút.
Dù sao Lâm Nhứ khó xuất hiện được một lần, các cô ai cũng không muốn bỏ qua bát cứ cơ hội nào.
“Lâm tổng, đã lâu không gặp, anh càng ngày càng đẹp trai đấy.” Mỹ nữ vừa mới nói chuyện với Cố Giao mở miệng trước, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Lâm Nhứ.
Lâm Nhứ nghiêng đầu, nhìn Tô Thính Ngôn.
“Đi, anh đưa em đi lên chọn một phòng.”
Mỹ nữ trực tiếp bị Lâm Nhứ bơ.
Sắc mặt cô ta trắng bệch, cô ta càng tức giận hơn.
Mà Cố Giao ở bên cạnh nhìn cười ra tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186546/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.