Bộ dạng khiêm nhường lại càng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Kìa, không phải nói bọn họ là tập đoàn Lâm Vũ sao.
Không phải nói là muốn tới trừng trị người ta đó sao.
Lâm Cảnh Trăn hoảng hốt, vội vàng quay đầu lại nói, “Được rồi đừng nói nữa.”
Lại Mỹ Lâm bị ngắt lời, dừng lại nhìn vẻ mặt khủng hoảng Lâm Cảnh Trăn, thấy anh ta đang tức giận, tuy rằng không biết vì sao, nhưng là vẫn nhanh chóng ngậm miệng lại.
Tô Thính Ngôn liếc Lâm Cảnh Trăn.
“Lâm thiếu, gặp ở chỗ này cũng thật là…”
Lâm Cảnh Trăn bỏ mặc hai mẹ con kia ở phía sau kinh ngạc, giữa ánh mắt kỳ lạ của người xem náo nhiệt xung quanh, đi tới bên cạnh An Mễ Hinh.
“Ngài(2) không có bị thương chứ?”
Thái độ này… Sao nhìn giống như có quen biết vậy?
Hơn nữa còn có chút… Sợ?
Tô Thính Ngôn nói, “Bị dọa sợ, anh nói xem có bị thương chưa?”
Lâm Cảnh Trăn vội hỏi, “Vậy bây giờ tôi đưa ngài(?) đến bệnh viện.”
Bộ dạng khiêm nhường lại càng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Kìa, không phải nói bọn họ là tập đoàn Lâm Vũ sao.
Không phải nói là muốn tới trừng trị người ta đó sao.
Anh ta càng nói càng cảm thấy đau đầu.
Lại Mỹ Lâm thấy bộ dạng kia của anh ta, sửng sốt một hồi.
Thực sự… Thực sự nghiêm trọng như vậy?
Bà ta vốn cũng quen nếp cậy thế, nhưng là mình bắt nạt kẻ yếu, ngày thường mà gặp phải người lợi hại, chắc chắn sẽ lập tức mềm xuống.
Bây giờ bà ta cũng bị dọa sợ rồi, nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186542/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.