“Này, anh không làm việc đàng hoàng còn muốn làm gì?”
Cô trực tiếp bị anh kéo ngòi lên đùi.
Ánh mắt lướt lên trên khuôn mặt cô, giống như đang khắc.
ghi dáng vẻ cô vào tận sâu xương cốt, nhìn chăm chú trên khuôn mặt cô, khép hờ đôi mắt, đầu mũi nhẹ nhàng chạm nhẹ vào mũi cô, hít thở có chút nặng nè.
“Anh…anh đang làm gì vậy?”
Giọng nói của cô nhất thời mềm nhữn vài phần, bị Lâm Nhứ ôm chặt lấy vòng em, chậm chạp căng cứng, cảm giác tê dại dần truyền khắp cơ thẻ, trong chốc lát khiến cô nhấp nhỏm không yên.
Lâm Nhứ lên tiếng: “Em ở nơi này, anh căn bản không có cách nào tập trung làm việc được.”
Giọng nói nồng đậm bốc cháy bên tai, cô vừa muốn dời khuôn mặt sang một bên, đôi môi đã bị anh hung hăng chiếm lấy.
Hô hấp suýt chút nữa không thông, Tô Thính Ngôn sau khi được anh buông ra, đầu óc choáng váng.
Cô mơ màng nhìn anh nói: *Vậy đẻ tôi rời khỏi…”
“Em cho rằng hiện tại em có thể rời khỏi sao2”
Tô Thính Ngôn làm gì có chỗ nào trốn được chứ?
Nhìn đôi mắt đen như mực của anh, vô cùng có khí thế bao bọc lấy cô, khuôn mặt anh tuần quý phái, không chút nhiễm bần nào, tinh xảo vô song, khiến cho người khác dễ dàng thần hồn điên đảo.
Chỉ cần nhìn ngắm cũng đủ khiến người khác say đắm.
Bàn tay của cô đặt trên khuôn mặt anh, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cũng không có chút thịt dư thừa nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186497/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.