Lâm Nhứ nói: “Em đừng nói là em cũng quen biết nhé, mẹ anh là nhà thiết kế áo cưới.”
Tô Thính Ngôn ngay lập tức nhớ ra.
“A, tôi biết rồi, chính là nữ thiết kế áo cưới hàng đầu…
đúng không?”
Tô Thính Ngôn lập tức liếc mắt nhìn Lâm Nhứ.
Người đàn ông này…
Anh ta vậy mà lại có một người mẹ lợi hại như vậy.
An Mễ Hinh mỉm cười dịu dàng trả lời: “Những thứ đó đều là tên gọi do người khác xưng tụng mà thôi, thật ra cũng không có gì lợi hại cả, vậy Thính Ngôn này, con hiện tại đang làm gì?”
“Con…”
Xem ra bà vẫn luôn ở nước ngoài, đối với những việc xảy.
ra trong nước đều không quá nắm rõ, cho nên không biết được danh tiếng của Tô Thính Ngôn.
Tô Thính Ngôn mỉm cười trả lời: “Con là bác sĩ.”
“Công tác tại bệnh viện nào?”
“Con cũng chỉ vừa đến thủ đô chưa được bao lâu, cho nên cũng mới đến làm việc tại bệnh viện Lâm Vũ.”
An Mễ Hinh kinh ngạc, nhìn sang Lâm Nhứ.
Làm việc tại bệnh viện Lâm Vũ sao, con bé có thể vào đó làm sao?
Lâm Nhứ lúc này cũng có chút bắt ngờ, mỉm cười xoa nắn bàn tay của Tô Thính Ngôn: “Chuyện này hôm nay con cũng mới biết.”
Tô Thính Ngôn nói: “Vừa mới quyết định cho nên chưa có cơ hội nói với anh, hơn nữa tôi cũng không phải là bác sĩ được phân công trực ban, chỉ là có chút chuyện nên đến đó hỗ trợ mà thôi.”
“Dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186493/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.