So với bản thân cô tự bóc lấy quả thật tốt hơn rất nhiều.
“A Nhứ, anh đang làm gì vậy?”
Có Giao vừa quay trở lại, liền nhìn thấy Lâm Nhứ vậy mà lại đích thân động tay bóc vỏ tôm cho Tô Thính Ngôn.
Sắc mặt Cố Giao càng muốn đoạt mạng người hơn.
Chu Đỉnh cũng sợ run người.
“Tiên sinh, cứ để tôi…”
Chu Đỉnh vội vàng chạy lên phía trước.
Tô Thính Ngôn ngược lại cả khuôn mặt ghét bỏ nói.
“Không muốn, trợ lý Chu, tay anh bản, tôi không muốn anh bóc tôm cho tôi.”
Lâm Nhứ mỉm cười, nhìn Chu Đỉnh nói: “Đứng sang một bên đi.”
Chu Đỉnh như bị sét đánh đả kích.
Thiếu phu nhân vậy mà lại ghét bỏ tay của anh ta bẩn?
Anh ta, anh ta…
Có Giao cắn răng nói: “Vị tiểu thư này, cô vậy mà lại để A Nhứ hầu hạ cô, cô dựa vào đâu chứ…”
Lâm Nhứ ngẳng đầu nhìn lên nói: “Cố Giao, cô rất rảnh rỗi sao?”
XE lí Lâm Nhứ là loại người như thế nào chứ, ở đất thủ đô này bất kỳ ai khi gặp anh ấy, đều cung kính gọi một tiếng Lâm tiên sinh, cả đời này của anh áy khi nào phải hầu hạ người khác chứ, bệnh sạch sẽ của Lâm Nhứ nghiêm trọng như vậy, vậy mà lại tình nguyện đeo bao tay bóc vỏ tôm cho người phụ nữ này?
Người phụ nữ này chính là muốn tìm đường chết!
Tô Thính Ngôn khuôn mặt ngây thơ nhìn cô: “Chồng tôi chê tôi bóc vỏ tôm không giỏi, như thế. nào, ở đây có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186474/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.