Cho nên anh ta căn bản không phải là đầu bảng gì cả, là do cô…lầm lẫn sao?
Cô như thế nào lại hồ đồ như vậy?
Những ngày này…
Khi cô đang cúi đầu suy nghĩ vẫn vơ, đột nhiên cảm thấy có một bóng người tràn đầy cảm giác tồn tại đang áp sát lại gần.
Trong mắt người đàn ông này hiện lên nụ cười châm chọc, giống như đang trêu ghẹo nói: “Anh cũng không biết bản thân có chỗ nào giống với đầu bài mà người ta hay nói.”
Tô Thính Ngôn bị Lâm Nhứ cố ý trêu chọc đến mức cả khuôn mặt đều đỏ bừng.
“Tôi…tôi, anh anh rõ ràng biết tôi lầm lẫn, anh tại sao lại không nói ra.”
Hai người bọn họ quen biết nhau lâu như vậy, anh ta cũng không giải thích một chút, hại cô cứ lầm lẫn.
Lâm Nhứ buông lỏng tay nói: “Anh đã nói rất nhiều lần, nhưng em chưa từng để vào trong lòng, như vậy anh có thể làm được gì chứ?”
&)) s3 Lâm Như khom lưng cúi người nhìn cô.
Tô Thính Ngôn cả khuôn mặt hoảng hốt nhìn ngồi bắt động trên ghé, hai tay của Lâm Nhứ chống lên hai bên, bàn tay trắng trẻo sạch sẽ, nắm trên thân ghế, khớp ngón tay tinh tế vô cùng xinh đẹp, dưới ánh đèn từ từ thu tay về.
Khuôn mặt đột nhiên áp sát, tràn ngập tính xâm lược, khiến cho Tô Thính Ngôn nhất thời như người câm.
“Vậy vậy vậy, vậy anh còn đồng ý chuyện kết hôn.”
“Thế nào, anh không phải đầu bảng liền không thể đồng ý kết hôn?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186465/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.