“Tiên sinh, ngài muốn mua gì thì chỉ cần nói tôi là được rồi, cần gì phải…” 
Còn chưa nói xong 3 chữ tự mình xuống, Chu Định đã thấy được gói băng vệ sinh trên tay cùa Lâm Nhứ. 
Đầu Chu Định sắp nổ tung rồi. 
“Ngài, ngài đây là….” 
Lâm Nhứ nói, “Cậu không cần mua cái này.” 
Lâm Nhứ vừa nói xong, liền vừa hỏi vừa đi theo người bán hàng. 
“Cái này dùng vào ban đêm, bằng bông, cái này dùng ban ngày, cũng bằng bông luôn.” 
Người bán hàng nhìn Lâm Nhứ với vẻ mặt hoa sỉ, tư vấn nồng nhiệt hơn so với bình thường. 
Chỗ của bọn họ thì khi nào có người đẹp trai như vậy. 
Bàn tay của Chu Định trống rỗng, kinh ngạc nhìn những biểu hiện khôbg bình thường của tiên sinh nhà họ. 
Tô Thính Ngôn làm ổ trên ghé salon, một bên ôm lấy bụng, một bên suy nghĩ, lần này vẫn không có con được. 
Có lẽ do cô không chú ý thời gian rụng trứng, nên công sức mắy ngày nay coi như lãng phí hết. 
Lâm Nhứ quay trở về. 
Tô Thính Ngôn thấy gói băng vệ sinh trên tay Lâm Nhứ, thở dài nghĩ ngợi, vậy là anh phải nhịn mấy ngày rồi, chưa được dạy gì cả. 
Nhưng hiện tại cô rất đau bụng, không có sức đi dạy dỗ anh, chỉ che bụng nói một cách yếu ót, “Để đó là được rồi.” 
Trong lòng Tô Thính Ngôn phiền não, xong mơ mơ màng lại thiếp đi. 
Mắt lát sau, thấy một bàn tay lớn đặt mát xoa của cô, cảm giác rất ám áp, làm cho cái bụng đang đau của cô giảm đi không ít. 
Tô Thính Ngôn ngắng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186456/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.