Vốn là Chu Đỉnh nghe thấy tên mình được gọi, chạy vào nhanh như làn khói, rồi lại nghe thấy Tô Thính Ngôn kéo Lâm Nhứ nói một câu như vậy.
Chu Đỉnh buồn bực nghĩ, Tô Thính Ngôn có thể dẫn ngài ấy đi ăn cái gì ăn ngon được chứ.
Lái xe, Tô Thính Ngôn dẫn bọn họ đến địa chỉ vừa nói.
Chu Đỉnh vừa nhìn thấy cái chỗ này, tức giận quay đầu lại nói, “Sao nhìn chỗ này bản thế.”
“Đồ ăn đường phố bình dân đều thế này.” Vẻ mặt Tô Thính Ngôn như không có vấn đề gì, nhìn Lâm Nhứ nói “Anh đừng thấy ở đây bản, nhưng đồ ăn rất ngon, so với mấy khách sạn lớn chỉ bán một kiểu mà giá còn đắt kia thì tốt hơn nhiều, không tin thì anh theo tôi vào nếm thử.”
Tô Thính Ngôn nghĩ, cô phải dùng kiểu giáo dục tẫy não, đưa Lâm Nhứ đi ăn nhiều những thứ bình dân thế này, hy vọng sau này anh có thể không xa xỉ lãng phí như thế nữa.
“Không phải… Ở đây không sạch sẽ mà…”
Chu Đỉnh cầm tay lái ở phía trước, quay qua Lâm Nhứ kháng nghị, “Thưa ngài, ngài…”
Lâm Nhứ lại nhìn phía dưới, bỏ qua lời khuyên của Chu Đỉnh, theo Tô Thính Ngôn xuống xe.
Chiếc Rolls Royce xa hoa đậu ở đây, khiến nơi này có vẻ nhỏ hẹp hơn rất nhiều.
Người bên cạnh nhận ra chiếc xe sang trọng này, đều không nhịn được đứng lên chỉ trỏ, cũng cực kỳ chú ý tới ba người đi từ chiếc xe xuống.
Tô Thính Ngôn quay đầu lại nhìn một chút, cái xe này, thực sự là quá phô trương rồi, đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186451/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.