Cả gia đình chợt nhìn lại.
“Sao có thể.”
“Cô thì biết cái gì, nói nhăng nói cuội gì đấy.”
Lâm Tích Bạch hừ một cái, “Máy người không biết tự nhìn hay sao, tôi còn thấy khó hiểu, bộ đồ này là bọn tôi mướn… mua được, tôi biết rõ nhãn hiệu này, nhà bọn họ đều là lót vàng bạc thật bên trong, nhìn thử xem, trong này viền kim tuyến bên ra ngoài, vàng bạc thật, nhìn lại thứ đồ nát của mấy người đi, đều là dây đồng, từ khi nào mà phiên bản giới hạn của nhãn hiệu nhà đó lại thấp như thế chứ.”
Cô ấy khit mũi, đá thêm một đá thứ hai vào bộ đồ của Tô Khuynh Tình, kéo Tô Thính Ngôn nói, “Được rồi, chúng ta đi thay quần áo thôi, những người này thật là, bản thân mặc đồ giả học đòi vụng về, còn vu khống nói cái cậu mặc là giả, chẳng qua cũng đúng, cái loại người có xuất thân như bọn họ, có lẽ cũng không phân biệt được thật giả, hừ.”
Tô Thính Ngôn bị lôi đi ra ngoài.
“Mấy người, mấy …”
Lại Mỹ Lâm cũng bị làm cho tức đến muốn đánh người rồi.
Lý Thanh còn có chút không tin, nhìn cả nhà một đám hỗn loạn, hai bên trái phải có bao nhiêu người đều đang chỉ trỏ, nhân cơ hội yên lặng thu bộ đồ trên mặt đất vào.
Tô Thính Ngôn có chút tiếc rẻ.
Ra khỏi cửa nhìn bộ đồ kia, hỏi Lâm Tích Bạch, “Bộ đồ này rất đắt sao?”
Lâm Tích Bạch nói, “Nếu là nhãn hiệu của họ sẽ không dưới mười vạn đâu, nhưng nếu cái này của cậu là bản giới hạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186449/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.