Tô Thính Ngôn muốn ôm đầu chạy trốn như chuột.
“Cậu… cái gì? Tô Thính Ngôn! Cậu tìm một tên trai bao!”
“Đầu bảng, đầu bảng, người ta đã là hàng đầu trong ngành, không thẻ coi là trai bao bình thường được!”
Có thế nào Lâm Tích Bạch cũng không tin nồi, thế mà cô lại tìm một anh trai bao về làm chồng.
Nhưng Tô Thính Ngôn lại không muốn tiếp tục dông dài chủ đề này, nói thẳng với Lâm Tích Bạch.
“Chúng ta làm việc chính đi, không phải hôm nay còn muốn đi đòi nợ à.”
Tô Thính Ngôn kéo bạn đi.
“Ơ, cậu còn chưa nói với tớ cho ra nhã…”
Đến khi tới ngoài cửa một khách sạn.
Lâm Tích Bạch nhìn Tô Thính Ngôn, “Cậu định vào thật hả?
Cái tên bên trong này là lão yêu râu xanh có tiếng đấy, tớ đã điều tra được rồi, hễ rỗi ra là lão lại đặt một căn phòng cố định ở đây, nhưng vẫn chưa dám bảo cậu tới.”
Trong này là một cổ động lớn của nhà họ Tô.
Trước kia thái độ của ông ta với Cố Chân Chân cũng rất cung kính.
Song giờ cố chân chân ngã bệnh, đám cổ đông đua nhau lũ lượt phản bội.
Tô Thính Ngôn đã lần lượt gọi điện cho từng người, tình người ấm lạnh một lượt là trông hết, trong số ấy không một ai chịu nghe máy.
Tô Thính Ngôn không bỏ cuộc, hôm nay lại còn định sẽ lần lượt gặp mặt những người này.
Lâm Tích Bạch hỏi thăm giúp cô rất lâu, rốt cuộc nghe ngóng được thông tin của người này.
Tô Thính Ngôn cười đè chặt vai cô ấy, “Mẹ tớ chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186440/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.