Trên con đường xe cộ như nước, La Thiên Nhã mang theo tâm trạng vô cùng phức tạp cứ mãi bước đi, không chú ý có một chiếc Cadillac chạy cách đó không xa, sau khi lướt qua cô thì lập tức dừng lại, cửa xe được hạ xuống, một gương mặt tuấn mỹ ngó ra như đang tìm kiếm gì đó.
Nhìn thấy bóng lưng như đã từng quên kia biến mất ở một ngã rẽ, đôi môi mỏng gợi cảm của Lạc Thần Hi khẽ nhếch lên, vẽ thành một đường cong đẹp đẽ, mang theo chút tự giễu. Anh ấn nút nâng cửa xe lên.
“Lái xe đi.” Giọng nói của anh mang theo sức hút khiến người khác khó lòng kháng cự, nam tính nhưng lại không quá trầm, tựa một yêu linh trong đêm tối, âm thầm dẫn dắt linh hồn của người khác. “Chủ tịch, ngài vẫn đang tìm cô gái không biết tên kia?” Hạ Nhất Y nghe lệnh, khởi động xe, liếc nhìn Lạc Thần Hi đang ngồi ở ghế sau, hỏi anh. “Nếu cô ta đã muốn chơi trò trốn tìm, thì để cô ta chơi tiếp vậy.” Dứt câu, đôi mắt sâu thẳm mê người kia nhìn sang nơi xa hút bên ngoài cửa xe, trả lời một cách sâu xa. Nếu ông trời khăng khăng giấu cổ đi, anh hà tất phải cố chấp. Anh tìm cố khắp nơi, chẳng nguyên nhân nào khác ngoài việc muốn chứng minh một chút, rằng cô tiếp nhận mình, là vì tiền hay mục đích gì khác? Nỗi nhớ mong của anh trong vài tháng nay, chỉ xuất phát từ sự tò mò về cô gái thần bí này, mà không phải những lý do chết tiệt như bị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128994/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.