*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khoé môi giương lên, như cười như không.
“Anh ta đối với cô quan trọng đến thế à?” Anh lạnh lùng hỏi cô đang hôn mê.
“Ừm, bảo bối rất quan trọng với tôi, rất quan trọng.” Là Tiểu Bảo đương nhiên là người quan trọng nhất đời cô. Dù bệnh đến choáng váng vẫn nhớ đến người đàn ông đó? Hừ, thật sự xem Lạc Thần Hi anh dễ chọc đúng không? Mặt anh u ám, chuẩn bị đóng sầm cửa bỏ đi.
“Đừng, đừng rời đi, bảo bối.” Người đang mê man đột nhiên giơ tay kéo anh lại, dứt khoát xem tay của anh là gối ôm. “Bảo bối ư?” Anh như tự hỏi mình, khoé môi cong lên một tia đen tối. “Ha ha, bảo bối thật ngoan, mau đến ngủ chung nào.”2Cô kéo “La Tiểu Bảo”, trên gương mặt trong sáng nở nụ cười ngọt ngào đáng yêu. Nếu cô đã xem tôi là anh ta, thể thì tôi chiều theo cô vậy. “Ưm...” Giây tiếp theo, những lời lẩm bẩm của cô đã bị môi anh lấp kín, anh rút cánh tay bị cô xem như “gối ôm” của mình, nằm đè lên cô, mút lấy đôi môi mềm như bánh ngọt của cô trong vội vã, hơi thở thơm ngọt của cô khiến
máu huyết khắp người anh bỗng chốc sôi sục. Nụ hôn của anh tập kích toàn thân cô, ngọn lửa đen tối đốt cháy mỗi một tế bào thần kinh trên toàn bộ cơ thể của anh, trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128972/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.